Người theo dõi

Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2008

TIẾU NGẠO GIANG HỒ

TỨC CẢNH SINH TÌNH HE HE ẠC ẠC

NẤC THANG LÊN THIÊN ĐƯỜNG

TÌNH YÊU LÀ NHỮNG ĐIỀU GIẢN DỊ NHẤT CỦA CUỘC SỐNG
TÌNH YÊU GIẢN DỊ ""
NHƯ BỐN MÙA...
NHƯ SỰ THẬT...
NHƯ SỐNG CHẾT..""

TRÁI TIM MÙA THU

Mối tình vượt qua mọi khoảng cách thời gian và định mệnh

FOREVER





I stand alone in the darkness
the winter of my life came so fast
memories go back to my childhood
to days I still recall


Oh how happy I was then
there was no sorrow there was no pain
walking through the green fields
sunshine in my eyes

I'm still there everywhere
I'm the dust in the wind
I'm the star in the northern sky
I never stayed anywhere
I'm the wind in the trees
would you wait for me forever ?



LỜI DỊCH

Trong bóng tối ôi cô đơn mình anh
Cơn gió nào khiến cuộc đời như trôi rất nhanh
Anh ước sao được về lại tuổi thơ
Nơi anh từng sống từng mơ
Trên thế gian có còn gì đẹp hơn
Không còn khổ đau và ko có cách xa
Trong giấc mơ em đã dạo qua
Là một trời nắng ngập tràn

Anh đứng hoài nơi xưa ấy
Trong cơn gió anh âm thầm
Trên bầu trời ngôi sao là bóng hình

Anh đi hoài anh đi mãi
như con gió trong giấc mơ
Em có còn chờ anh
Chờ mỏi mòn......................Forever
--------------------------------------------------------------------------------

tôi đứng nơi đây một mình trong bóng đêm
mùa Đông của cuộc đời tôi đến thật nhanh
Kí ức về tuổi thơ quay trở về
gợi cho tôi nhớ về những ngày ấy


oh ..tôi đã hạnh phúc như thế nào
không có bất cứ nỗi buồn nào, cũng chẳng có khổ đau
dạo bộ quanh những đồi xanh
cùng ánh nắng vàng trong mắt tôi

tôi vẫn ở đó, ở khắp mọi nơi
tôi là cát bụi trong gió
tôi là sao trên trời cao phương Bắc
tôi chẳng bao giờ ở lại , ở lại bất kì nơi nào
tôi là gió trên những cành cây
liệu em có đợi tôi mãi mãi không?

TÌNH VÔ TẬN

COLOUR OF THE WIND


Colour Of The Wind
by Vanessa Williams

You think you own whatever land you land on
The Earth is just a dead thing you can claim
But if you know every rock and tree and creature
Has a life, has a spirit, has a name
You think the only people who are people
Are the people who look and think like you
But if you walk the footsteps of a stranger
You''ll learn things you never knew, you never knew

Chorus:
Have you ever heard the wolf cry to the blue corn moon
Or asked the grinning bobcat why he grinned
Can you sing with all the voices of the mountain
Can you paint with all the colours of the wind
Can you paint with all the colours of the wind

Come run the hidden pine trails of the forest
Come taste the sun sweet berries of the Earth
Come roll in all the riches all around you
And for once, never wonder what they''re worth
The rainstorm and the river are my brother
The heron and the otter and my friends
And we are all connected to each other
In a circle, in a hoop that never ends

Repeat ''Chorus''

How high does the sycamore grow
If you cut it down, then you''ll never know
And you''ll never hear the wolf cry to the blue corn moon
For whether we are white or copper skinned
We need to sing with all the voices of the mountain
We need to paint with all the colours of the wind
All you own is Earth until
You can paint with all the colours of the wind


LỜI DỊCH

Thứ Năm, 29 tháng 5, 2008





CA KHÚC : PHƯỢNG HỒNG
CA SĨ : VÔ DANH







Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng. Em chở mùa hè của tôi đi đâu…” Hàng triệu chú ve đang ngân lên các nốt nhạc của bài hát trên trong màu vàng của nắng, đỏ rực rỡ của hoa phượng và tím ngắt màu hoa bằng lăng…


Ánh nắng như hàng triệu sợi vàng, long lanh dát xuống cả một khoảng không gian rộng lớn trong tâm hồn của mỗi học sinh đang cháy bỏng lên sắc đỏ hy vọng của hoa phượng và lãng mạn, dịu dàng như cánh tím hoa bằng lăng. Giữa khoảng mênh mông trong trẻo ấy ngân vang lên tiếng ve râm ran núp dưới những tán lá bàng, lá phượng xanh mát trên cao.

Giật mình thoảng thốt khi bất giác chợt nhận ra ngày chia tay mái trường, bạn bè, thầy cô đã đến lúc nào không hay.

Vẫn là tấm bảng đen nơi cho ta bao bài học vào đời cùng những bụi phấn nhuộm trắng mái tóc thời gian. Vẫn những dãy bàn nơi bạn bè ta ngồi hàng ngày…mà sao giờ đây thấy trào dâng một cảm xúc lâng lâng khó tả. Tần ngần cầm cuốn sổ lưu bút bạn trao mà lòng bồi hồi xao xuyến.

Lật giở những trang viết trước với những dòng chữ xô nghiêng theo tính cách và tâm trạng mới thấy hiểu hơn bạn bè. Biết viết gì đây khi có bao điều muốn nói với các bạn trước giờ chia tay sau 3 năm học cùng nhau. Chống bút suy nghĩ để rồi ngồi lặng nghe bao âm thanh thổn thức từ trái tim trong những ngày cuối cùng của thời học sinh thân yêu.

Lòng xao xuyến khi những cánh phượng đỏ rực trên cao báo hiệu những ngày cuối cùng của đời học sinh đang đến gần. Cuốn sổ lưu bút trong lớp, những cánh thư chứa chan bao dòng tâm sự của những bạn chẳng bao giờ nói chuyện hay xung khắc trong mọi vấn đề sao giờ đầy ắp những nỗi nhớ thương và cả những giận hờn rất học trò.

Mỗi dòng lưu bút là một lời tâm sự mà trước đây chẳng ai có thể dễ dàng trải lòng với nhau. Hóa ra những bạn lầm lì, ít nói nhất trong lớp, trong nhóm lại chính là những người giàu tâm sự và tình cảm nhất…

Thứ Tư, 28 tháng 5, 2008

SUY NGẪM




Lại phải tiếp tục tiếp tục cho những ngày sáp tới!! Khó khăn mệt nhọc biết bao!!
Ngày mai bắt đầu từ hôm nay. Hôm nay mình sẽ phải cố gắng nhiều nhiều, bao nhiêu cho đủ, và như thế cho hết con đường.
19 tuổi mình vẫn thấy mình ở phía cuối con đường đầy chông gai và thử thách kia. Mỗi sự biến đổi của từng sự việc diễn ra đều có ý nghĩa nhất định với mình. 19 tuổi vẫn thấy mình con trẻ con quá, ngây thơ quá, vẫn chưa có gì là nổi trội cho lắm. Vẫn con đường dốc lài còn mình thì lê từng bước chậm chãi. Nhưng không sao rồi mình sẽ lớn và mình sẽ trưởng thành và đó cũng là qui luật tự nhiên thôi. Mình vẫn thấy ẫm ức vì lũ bạn mình đã bước sang tuổi 19 rồi, còn mình vẫn ở đó ở đó ở cái tuổi cuối 18 một cái gì đó vẫn là còn cũ, cái mới thì chưa đến.
Mai là ngày mới còn hôm nay vãn là ngày cũ, nó là như thế đó!!Cuộc hành trình thì chẳng bao giờ là kết thúc cả!!

MỘT CHÚT KHOẢNH KHẮC MÙA THI TRÀN VỀ TRONG TÔI

CA KHÚC : MONG ƯỚC KỈ NIỆM XƯA
TRÌNH BẦY:""
kỉ niệm một thời đáng nhớ!! thời mộng mơ,




mùa thi lại một mùa thi mới đến. Nhưng năm nay khác hẳn mọi năm, mùa thi của sinh viên đại học, một cai cảm giác khác hẳn, không ồn ào vội vã hay lo sợ như các mùa thi trước. Một cái gì đó dúng chất sinh viên, ý nghĩ của mình hoàn toàn khác.
Vẫn nhớ giờ này năm ngoái vẫn đang vùi đâu vào bài vở lo cho kì thi đại học đầy chông gai, mơ nhiều nên phải gắng sức học để đỗ cho được trường đại học mà mình mơ ước thì thôi, khó khăn vất vả nhưng ngày đo có ngại gì đâu, vẫn kiên trì học hành vất vả!!
Mùa thi năm nay, biết là thi đấy nhưng vô cùng thoải mái, không phải là kì thi quyết định số phận của cuộc đời, cũng không phải là kì thi của những khát khao chinh phục bản thân. Nó chỉ là kì thi bình thường chỉ là kì thi đủ qua để không phải học lại, ý nghĩ của mình rất đơn giản vậy thôi nên rất thoải mái giwof này vẫn còn tâm trí tâm sự với mình và mọi người vẫn có thời gian để làm những việc mình cho là cần thiết hơn tất cả những việc ôn thi kia. Nhưng dù sao thì mình vẫn cần quan tâm đến nó vì nó sẽ là cơ sở cho mình có cái giấy thông hành vào đời!!
Đôi khi thèm thuồng nhớ lại cái cảnh ôn thi ngày xưa của mình, nắng nôi vất vả vậy mà vẫn đánh vật với mấy quyển sách, tính tính toán cả dêm lẫn ngày. Mặc cho cái nắng chói chang của mùa hạ làm thiêu đốt lòng người, một cái gì đó thôi thúc tất cả chúng tôi, những đứa học sinh cuối cấp phải khẩn trương, vội vã, phải làm được cái gì đó.
Bây giờ chúng tôi đã đạt được mục đích đưa ra thì lại hơi thờ ơ với nhưng gì mà mình đã khó khăn mà đạt được. Thế đấy đúng là tuổi trẻ chưa nghĩ được sâu xa vấn đề, ai cũng có cái cảm giác chán nản một cái gì đó, chưa đưa ra được much đích phấn đấu tiếp theo cho mình. Không biết cái gì là cần thiết nhất cho mình lúc này, tất cả mọi ngừ oi cũng như tôi đây đều bị mất phương hướng và chưa xác định được rõ ràng cho bản thân mình. Thế đấy đúng là tuổi trẻ khó khăn phải đặt cho mình bao nhiêu là mujch tiêu và tứ phải làm. Phải bắt đầu từ đâu cho chặng đường tiếp theo là ở mỗi chúng ta , ở mõi người. Mình muốn thúc giục mình làm một cái gì đó có ý nghĩ hơn và thực tế hơn, mình sẽ cố gắng vì tát cả. Vì cả những mùa thi năm ấy nữa, mùa mộng mơ đáng nhớ
cố lên mình ơi!!<

forever and one







TÌNH YÊU LÀ NHỮNG ĐIỀU CHÓI LỌI
"Đôi khi vẫn khóc cho những điều tưởng như đã quên...

Đôi khi vẫn ước mơ về một hạnh phúc trọn vẹn...

Đôi khi vẫn hy vọng về một tình yêu xưa cũ...

Để rồi lại thức giấc trong nỗi đau thuở nào..."

What can I do?
Will I be getting through?
Now that I must try to leave it all behind
Did you see what you have done to me?
So hard to justify
Slowly it's passing by

Forever and one I will miss you
However, I kiss you yet again
Way down in Neverland
So hard I was trying
Tomorrow I'll still be crying
How could you hide your lies
Your lies

Here I am
Seeing you once again
My mind's so far away
My heart's so close to stay
Too proud to fight
I'm walking back into night
Will I ever find someone to believe?

Forever and one I will miss you
However, I kiss you yet again
Way down in Neverland
So hard I was trying
Tomorrow I'll still be crying
How could you hide your lies
Your lies


MỘT LẦN VÀ MÃI MÃI

Anh có thể làm gì được đây
Liệu có thể vượt qua được chăng ?
Chỉ biết bây giờ phải cố bỏ lại mọi thứ sau lưng
Em có nhìn thấy những gì em gây ra cho anh hay không ?
Thật khó để vượt qua tất cả
Và mọi thứ trôi qua thật chậm chạp .

Mãi mãi chỉ một người ,
Anh sẽ luôn nhớ đến em
Dù nụ hôn ta chưa hề trao thêm một lần nào nữa
Trên con đường về Neverland
Anh đã rất cố gắng
Nhưng ngày mai nước mắt anh vẫn lăn dài
Làm sao em có thể che giấu
Những lời dối trá.

Anh ngồi đây
Nhìn em lần cuối
Bởi trong anh tất cả đã xa xôi lắm rồi
Trái tim anh đóng chặt để làm nơi nướng náu
Anh phải chấp nhận
Anh trở lại trong đêm tối,
Rồi ai sẽ cho anh lại niềm tin ?
...
...

em về tóc xanh



Em Về Tóc Xanh

Sáng tác: Quốc Bảo
Ca sĩ: :: ::


Một sớm em về tóc xanh
Mây trắng thương em níu vai
Một sớm em ngồi đây nói cười
Mùa xuân bay ngang ghé thăm
Còn đó chăng đôi vai ướp thiên hương
Nuôi cây trái chín
Còn chăng làn môi xanh bài hát hôm nào
Về tìm yêu dấu xa vời
A à… A à…
Cuộc tình dài rộng quá đôi khi lại rất buồn
Có đôi lần một người ngủ quên lỗi hẹn

Bập bùng điệu đàn để ta đón gió lên
Xin dâng người một dây đã đứt
Ngày nào khúc ca yêu xưa không còn vui
Dây đàn chùng quanh giấc mộng
Này một yêu thương đã tắt đêm qua
Trông chờ bàn chân em đến
Viết lên con tim câu thơ buồn
Để nghìn năm sau hóa đá
Thôi nghe em tóc kia còn xanh
Thì xin cứ an lành

KỈ NIỆM MÙA BẰNG LĂNG


he he mùa hè nào thì cũng thế!! cái nắng chói chang thúc giục những con người trẻ tuổi chạy đua với tuổi trẻ, chạy đua với mùa thi, chạy đua với những khó khăn của thời học sinh để tiến tới một nấc thang mới của cuộc đời
Mùa thi năm ấy, hoa bằng lăng ngập sân trường ngập con đường tôi và bạn đi. Bạn nói cho tôi ý nghĩa hoa bằng lăng, bạn dãn tôi đi hết con đường trải dài loài hoa mà tôi yêu thích. Bạn nói cho tôi những ước mơ và hoải bảo của mình trong tương lai. Vẫn ánh mắt ấy nhìn tôi, một cái gì đo làm tôi sao xuyến, thời học trò đáng nhớ những kỉ niệm cả ánh mắt đó, cả những lời nói nhỏ nhẹ ngập ngừng đó. Tuổi học trò của tôi trôi qua đày kỉ niệm.
Mùa hè năm nay vẫn màu tím hao bằng lăng, vẫn con đường đó tôi trở lại, chỉ có tôi hoài niệm về nhưng gì đã qua, chúng tôi đã lớn những kỉ niệm của một thời dáng nhớ thì luôn tròa về trong tôi mỗi độ hè sang. Bạn đi du học còn tôi học đại học trong nước. Lúc đi bạn chỉ nhìn tôi không nói gì, chỉ bảo là ở nhà nhớ giữ gìn sức khỏe có gì viết thư sang. Tôi nghen ngào trong cái nắm tay của bạn hai đứa chỉ thế là chia tay. Không cần phải nói gì nhiều nhưng chúng tôi đủ hiểu là những gì chúng tôi giành cho nhau, nghẹn ngào khi bạn đi tôi khóc nức nở và hỏi tại sao lúc đó tôi và bạn không thể nói gì cho nhau, một cái gì đo nếu chắc chắn hơn có lẽ là một cái gì đó mình cần .
Năm thứ nhất đại học thì cũng sắp đi qua, tôi và bạn vẫn hai đầu của con đường, một cái gì đo lưu luyến trong tôi, những kỉ niệm chợt ùa về
Vẫn màu hoa hai đưa thích, vẫn con đường đó. Tất cả có vẻ như là mới đây thôi mà bây giừ hai đứa đã ở rất xa nhau. Mình sẽ chờ ngày chở về của bạn, hai đữ sẽ lại dắt nhau đi trên con đường xưa, và kể cho nhau nghe những gì mà tuổi hocj trò đã đi qua!!
Kỉ niệm hè _2008



MÙA HẠ CUỐI CÙNG

cách sống