Người theo dõi

Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010

tôi!


Lại một năm nữa sắp qua. Đã lâu rồi mình cũng không viết lách gì trên đây, lâu quá rồi phải gần đến 1 năm nay bao nhiêu cảm xúc chất chứa mình dấu trong lòng không viết trên đây. Hôm nay không hiểu sao mình lại động đến nó.
Muốn viết lách 1 cái gì đó cho thật hoành tráng mà chắc có lẽ do ngôn ngữ và vốn từ cảm xúc chưa thật sự nhiều nên mình không thể viết cho nó ra đầu ra cuối. Lần nào cũng vậy cần một cái gì đó chỉnh chu hơn hoàn thiện hơn thì mình không làm được trong khi đó mình lại đi lo những cái không đâu. Hôm nay cũng là ngày bình thường như mọi hôm, cuộc sống của mình cũng vậy, cũng hơi buồn buồn nao nào và nghĩ nhiều như ngày xưa. Có lẽ từ ngày yêu anh đến giờ mình chưa viết lách gì để tâm sự với mày. Tình yêu như 1 thứ sức mạnh diệu kỳ, tình yêu mình đã trải qua bao nhiêu thăng trầm vui buồn , nước mắt lệ rơi, bao nhiêu sóng gió mà từ ngày đó mình không có cơ hội lưu dữ lại để bây giờ mình nhớ lại.
Hôm nay anh làm mình hơi buồn, có lẽ nỗi buồn đó từ trước đến nay mình vẫn trả qua nhưng hôm nay lại làm mình buồn nhiều thế. Mình muốn khóc, nhưng có lẽ nước mắt không còn nhiều để khóc, nước mắt đã vơi cạn theo thời gian, mình không còn đủ sức để khóc lóc nữa. Trong mình là 1 thứ gì đó trai xạm theo thời gian cái gì cũng qua đi cũng thay đổi theo năm tháng, cuộc sống của mình bao nhiêu năm nay vẫn vậy, cứ cái guồng quay đó ngày nào cũng thế…
Nhiều khi mệt mỏi muốn có ai đó để dựa nhưng cũng không thể, mệt mỏi mình gác tạm tâm hồn mình cho gió bay đi và cuộc sống của mình luôn là dòng trải nghiệm đó.